Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

'Phượt' Mộc Châu: Tràn ngập cảm xúc

Đoàn chúng tôi mang Du lich ha long quà từ thiện lên Mộc Châu và trao tận tay những học sinh các trường khó khăn trong tỉnh Sơn La, kết thúc một chuyến đi đầy kỷ niệm.

< Sương mù phủ kín các khe núi.

Mộc Châu, thuộc tỉnh Sơn La, là một địa điểm lý tưởng đối với dân phượt, nhất là đi từ Hà Nội. Với quãng đường không quá xa, được trải nghiệm khí hậu vùng cao và những khung cảnh tuyệt đẹp bên đường, Mộc Châu gần đây trở nên đông đúc bởi dân miền xuôi lên du lịch, chụp ảnh, chụp cưới…
Là một nông trường nuôi bò sữa nên du khách tới Mộc Châu còn được thưởng thức sữa tươi ngon nhất vào sáng sớm.

< Hai chiếc xe trong đoàn.

Không chọn mùa hè ngập nắng, đoàn chúng tôi chọn thời điểm sau tết âm lịch để lên Mộc Châu, mang những món quả nhỏ tới với những em học sinh còn rất khó khăn nơi đây.

Những món quà không lớn, chỉ gồm gạo, chăn ấm, ủng cao su, bút vở và những phong bì lì xì nho nhỏ, nhưng đưa được đến tận tay các em học sinh mầm non và lớp 1, lớp 2, lớp 3, nên những món quà trở nên thực sự có ý nghĩa.

Hành trình nhiều cảm xúc

< Tầm nhìn trên đường chỉ còn vài mét do sương mù rất dày.

Đoàn xe gồm một chiếc Ford Everest hai cầu chủ động hộp số sàn, và một chiếc Everest Du lich nha trang số tự động dẫn động cầu sau. Vấn đề xe cộ đã được đảm bảo, với thể hình to lớn và động cơ 2.5 lít mạnh mẽ, hai chiếc xe không hề e ngại những chặng đường vượt đèo dốc cũng như những đoạn đường xấu, để vào tới những trường học vùng sâu vùng xa.

Khởi hành từ Hà Nội trong thời tiết mưa phùn nặng hạt, chúng tôi vượt qua đại lộ Thăng Long và vào tới địa phận Hòa Bình không mấy khó khăn.

Tuy nhiên, khi bắt đầu qua địa phận Hòa Bình một đoạn, sương mù bắt đầu phủ kín đường đi. Dù lúc đó là khoảng 10 giờ sáng, nhưng sương mù vẫn dày đặc khiến cho tầm nhìn của xe,Du lich da lat dù sử dụng hệ thống đèn sương mù, cũng chỉ còn khoảng 10 mét. Khiến việc di chuyển gặp nhiều khó khăn và nguy hiểm.

Vì đã hẹn các em học sinh và các cô giáo vào buổi sáng, nên chúng tôi vẫn cố gắng duy trì tốc độ cao nhất có thể, trong màn sương mù dày đặc. Sử dụng tối đa công suất của đèn sương mù và đèn xi-nhan, căng mắt nhìn vào khoảng sương mù trắng xóa để lái chiếc Everest, vượt qua những chiếc xe tải cỡ lớn đang Du lich phu quoc bò trên quốc lộ với tốc độ 10 km/h, chúng tôi cuối cùng cũng vượt qua được quãng đường đèo để tới cao nguyên Mộc Châu.

Thi thoảng, khi đường quốc lộ uốn vòng ra khỏi khe núi, sương tan hết và thay vào đó là những vạt nắng vàng ươm, làm rực rỡ những cây đào rừng và cây mận bên đường. Cái nắng của mùa xuân vùng núi có thể không rực rỡ như nắng mùa hè nơi đây, nhưng ấm áp và tạo cảm giác rất đặc biệt.

Đường vào những ngôi trường khó khăn nằm sâu trong những bản phía bên trong núi, với đường đi không còn bằng phẳng nữa, mà gồ ghề bởi đá, trơn tuột bởi đất đỏ, rất khó đi với những chiếc xe gầm thấp và rất nguy hiểm đối với xe máy.

Hai chiếc Everest của chúng tôi, đã chuẩn bị từ trước, Du lich mien trung nên sẵn sàng vượt qua những chặng đường này, cũng có lúc trượt bánh, cũng có lúc lắc đuôi, nhưng cuối cùng cũng an toàn đến với các em học sinh.

Vì xuất phát muộn để tránh tắc đường Hà Nội và dính sương mù, nên chúng tôi lên đến nơi cũng đã quá trưa.

Nhưng sự nhiệt tình của các cô giáo và sự ngây thơ của các em học sinh nhỏ tuổi, cảm nhận được sự khó khăn nơi đây nên chúng tôi quên hết mệt mỏi vì chưa được nghỉ ăn trưa, bắt tay luôn vào việc tặng quà cho các em.

Từng em học sinh trên bản vùng cao nghèo khó nhận những phần quà nhỏ của chúng tôi, đầy hào hứng, hi vọng những món quà sẽ giúp ích được cho các em và cho các em thêm động lực để đến trường đến lớp.

Những ngôi trường được dựng tạm bằng gỗ, đơn sơ và mộc mạc, không che nổi những cơn gió mùa đông thổi qua, nên các em sử dụng củi để đốt lửa sưởi ấm. Nếu có dịp, hi vọng lần sau chúng tôi sẽ có thể giúp các em xây những ngôi trường nhỏ, kiên cố hơn.

Người dân nơi đây, phần lớn là người Mông, cũng cần phải có sự cố gắng thuyết phục của các cô giáo mới chịu đi học. Còn không, các em nhỏ phải ở nhà, làm rẫy với bố mẹ, cái chữ đối với người dân ở đây e còn khó, huống gì đến trung học, đại học.

Thương các em học sinh, thương các cô giáo dạy học nơi đây, mong rằng những chuyến từ thiện tiếp theo sẽ mang tới cho các em nhiều hơn, để các em Du lich ha long có điều kiện được đi học, như ở dưới xuôi.

Mỗi người trong đoàn chúng tôi đều mang trong lòng những cảm xúc đặc biệt sau khi rời bản nghèo Mộc Châu, Sơn La. Chặng đường về của chúng tôi có vẻ còn khó khăn hơn lúc đi. Trời tối, đường trơn trượt hơn và sương mù cũng dày đặc hơn.

Vượt qua đoạn đường trơn trượt, chúng tôi quay lại quốc lộ 6 với sương mù giăng kín, khiến tầm nhìn chỉ còn khoảng 5 mét. Không thể sử dụng đèn pha của chiếc Everest, bởi bật đèn pha cũng tương tự việc dựng một bức tường ánh sáng trước mặt và không thể nhìn thấy đường đi.

Lái xe bằng cảm giác là chủ yếu trên đường đèo thực sự rất nguy hiểm. Anh lái xe căng mắt ra nhìn vào màn sương mù, sử dụng đèn sương mù và đèn chiếu gần, chủ yếu nhận biết xe phía trước và xe ngược chiều bằng ánh đèn mờ ảo sau màn sương.

Cuối cùng chúng tôi cũng về tới Hà Nội, vào lúc trời đã tối, một chẳng đường “phượt” có nhiều cảm xúc, có những bức ảnh đẹp trên đường đi và thực Du lich trong nuoc sự có ý nghĩa với các em học sinh vùng cao khó khăn của tổ quốc.

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Thác Đỗ Quyên trên núi rừng Bạch Mã

Xuôi dòng suối Yến, vượt qua vùng Ngũ Hồ huyền diệu của Vườn quốc gia Bạch Mã, cuốc bộ thêm 45 hoặc 50 phút nữa thì tới đỉnh ngọn thác mang tên một loài hoa rất đẹp và hiếm: Đỗ Quyên Du lich ha long 

< Toàn cảnh thác Đỗ Quyên đổ từ đỉnh cao gần 300m.

Con đường mòn quanh co và khá gập ghềnh, lúc vượt dốc, lúc lội suối, nhưng chủ yếu là men theo bờ suối. Những loài thực vật ưa ẩm và dây leo mọc kín hai bên bờ suối. Các cây thân gỗ vút cao in hình trong dòng nước trong vắt. Những cây đỗ quyên thấp nhỏ, tán xòe rộng mềm mại vươn mình là là sát mặt nước như cố tìm lại bóng hình sặc sỡ mỗi độ hoa về.

Dọc đường, mỗi loài cây, mỗi đoạn suối đều biểu hiện một vẻ đẹp rất riêng. Tuy vậy, đáng để ý hơn cả chính là những cây tùng Bạch Mã, cây chắp tay, cây sau sau, cây dương xỉ thân gỗ. Với hình hài khác biệt của lá, những loài cây này không thể lẫn được mặc dù nhiều chỗ chúng mọc xen giữa nhiều loài cây lá rộng khác.

< Núi rừng Bạch Mã.

Lội qua dòng nước chảy tràn trên bề mặt những phiến đá khổng lồ, nhẵn và trơn, chúng ta sẽ tiếp cận đỉnh thác Đỗ Quyên. Dòng suối đột ngột biến mất, đất đá cũng biến mất nhường chỗ cho một không gian mây trời.

Từ đây, phóng tầm mắt sang sườn phía bên kia chỉ thấy một màu xanh mờ đục vì hơi nước bốc lên từ bề mặt lá dưới ánh nắng mặt trời trong một ngày không có gió.

Đỉnh thác Đỗ Quyên tung trắng xóa, Du lich trong nuoc  đổ xuống thung lũng sâu hun hút bên dưới. Thác Đỗ Quyên cung cấp một lượng nước sạch đáng kể cho sông Tả Trạch, là thượng nguồn của con sông thơ mộng nổi tiếng ở Huế - Sông Hương. Nếu đi vào tháng 2-3 Dương Lịch, du khách sẽ được thưởng thức vẻ đẹp của loài hoa Đỗ Quyên. Những ai mắc chứng sợ độ cao thì không nên đứng sát đỉnh thác sẽ bị ngợp bởi vực sâu thăm thẳm phía dưới.

Tấm biển đề những dòng chỉ dẫn cần thiết cho những du khách thích khám phá: "…Thác Đỗ Quyên cao 300m, đường xuống rất dốc gồm 689 bậc… Không nên xuống quá muộn và chỉ dành cho những người có sức khỏe…".

< 689 bậc thang đá rất dốc sẽ dẫn du khách xuống tận chân thác...

Ngay phía bên trái, như hút vào dưới tán cây rừng là con đường nhỏ dẫn xuống chân thác. Độ cao hạ thấp khá nhanh theo những bậc bê tông đưa du khách dần xuống phía dưới.

Độ dốc của con đường tăng rất nhanh đồng nghĩa với độ chênh cao và độ hẹp của mỗi bậc cũng tăng lên. Du lich thai lan Lúc này cần phải vịn tay vào lan can sắt hai bên mép đường để bảo đảm an toàn. Đường rợp mát vì tán cây rừng.

Những ngày có gió, việc đi xuống cốt làm sao giữ nhịp độ điều hòa và không bị chồn chân, nhưng vào những ngày nắng, không có gió thì thường phải nghỉ ít phút cho đỡ mỏi chân sau khoảng 80 đến 100 bậc (tương đương 20 đến 25 m độ chênh cao).

< Từ chân thác nhìn lên đỉnh.

Những bậc thang cuối cùng sẽ đưa các bạn ra một không gian ồn ã nhưng huyền ảo. Từ vị trí này nhìn sang phía bên kia, rừng xanh tụt dần xuống lũng sâu nhưng kịp cũng kịp lộ ra nhiều thân cây gỗ màu mốc trắng giữa những tán lá đủ sắc màu.

Ngước nhìn thật cao phía bên phải chợt sáng lòa: nước, bụi nước bắn tung sáng lấp lánh dưới ánh nắng. Nước ào ào dội xuống vách đá dựng đứng cao tới 250 m. Trong quá trình chuyển động, thỉnh thoảng gặp gờ đá nhô ra, dòng nước bật tung tạo nên những tinh thể nhỏ sáng như bông rơi xuống nhập vào dòng, rồi lại bật ra khi khi gặp gờ đá khác.

Cứ như vậy, Du lich campuchia có dễ đến hàng chục lượt tạo nên một khoảng nước bay nhảy kéo dài từ đỉnh xuống chân thác. Ở phần sâu phía trong, nước dội xuống mạnh nên lượng nước bắn lên nhiều, không gian mờ đi vì hơi nước. Nói là chân nhưng thực ra những phiến đá lớn vẫn dốc nghiêng kéo dài thêm vài chục mét rồi hạ thấp tạo nên độ chênh cao khoảng 60 đến 70 m nữa mới tới nơi để nguồn nước hòa mình vào dòng chảy lớn.

Lúc này ngắm toàn cảnh mới nhận ra những vẻ đẹp quyến rũ của vùng thác Đỗ Quyên. Vách đá rộng tới 150 m, hai bên là thảm thực vật gồm những cây lá rộng. Những phần nhô ra thường là vách đá mọc nhiều cây bụi mà đáng để ý nhất là đỗ quyên. Có lẽ vì vậy mà thác có tên gọi Đỗ Quyên. Mùa tháng ba tháng tư hoa đỗ quyên nở đỏ rực trong một không gian ầm ào của hơi nước mờ ảo càng tô điểm thêm cho một thắng cảnh đẹp và hùng vĩ không đơn thuần chỉ là dòng thác có nước chảy.

Nếu ai có thú thăm viếng những thác đẹp của Việt Nam mà chưa đến chiêm ngưỡng thác Đỗ Quyên của núi rừng Bạch Mã thì là điều khiếm khuyết. Đến rồi bạn hãy so sánh xem có nơi nào thác cao và hoang sơ như ở nơi đây. Thậm chí còn ước ao giá như được ngắm nhìn dòng thác vào mùa nước lớn. Du lich nha trang Khi ấy người yếu bóng vía chắc sẽ không dám nhìn vào dòng nước đục ngầu, cuồn cuộn đổ từ cao độ gần 300 m.

Quãng đường về vẫn là 689 bậc với độ chênh cao không quá 300m nhưng là một thử thách thực sự. Bạn hãy đi chậm, nghỉ và ngắm cây rừng.

Chắc chắn sức lực bỏ ra để chinh phục "ngược" con đường sẽ lớn hơn nhiều so với khi xuống. Song, với cảm xúc vừa có được cùng với những nét đẹp riêng và độc đáo của những loài cây khác nhau dọc ven đường sẽ làm với đi cái mệt nhọc và vơi đi độ chênh cao của mỗi bậc xi măng đá dễ đến 30 cm.

Lưu ý: Những bậc thang xuống chân thác rất dốc, nhiều bậc và cũng nhiều vắt (tùy mùa) nên có bảng khuyến cáo tại đây. Nếu bạn có sức khỏe tốt: phải mất ít nhất 30 phút để xuống chân thác và gấp rưỡi thời gian đó để quay lên.

Vắt đầy giày nếu không thoa thuốc và bao bịt kín. Tuy nhiên, Du lich da lat sự tưởng thưởng củ thiên nhiên thật xác đáng khi khung cảnh hùng vĩ nhìn từ dưới lên đỉnh sẽ khó phai nhòa trong ký ức của bạn.

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Ba trời Y Tý có một trời để yêu


Đ
ã có trời mù ở trung tâm xã, 
Du lich ha long trời nắng trên Nhìu Cồ San, lại có thêm kiểu trời quang đãng ở khu vực Thèn Pa. 3 kiểu thời tiết này diễn ra đồng thời, chứ không luân phiên nối tiếp nhau. Vì thế, với người Hà Nhì , Y Tý của họ có 3 trời.

Trên độ cao chạm được vào mây, Y Tý mùa này ngày đã ngắn càng thêm ngắn hơn. Chợ trung tâm nhỏ lọt thỏm giữa rừng. Chợ đến phiên trông đục ngầu một màu trắng, người Hà Nhì đứng cách vài chục bước chân nhận nhau bằng lời nói, và các chàng trai cô gái - xuống chợ không để mua bán -Du lich campuchia muốn trông rõ đối tượng thì phải nhanh chóng lại thật gần nhau.

< Trung tâm xã Y Tý lúc nào cũng chỉ một màu trắng đục trong đợt rét vừa qua.

Với một bầu trời mà tầm nhìn không quá chục mét, ở đây người ta sẽ hiểu rõ thế nào là mây đặc quánh.

< Chợ phiên Y Tý họp vào các buổi sáng Chủ nhật. Phía góc bên kia chợ ánh nắng vàng hiện ra.

Nhưng chỉ ít phút di chuyển theo chân các chàng trai cô gái tới đầu rừng già ở Nhìu Cồ San, lại thấy một bầu trời cao xanh đối nghịch.

< Tại khu vực thôn Lao Chải (1 và 2) mây mù dày đặc cả ngày. Không khí lúc nào cũng đẫm hơi nước, trai gái đứng cách nhau chục bước chân nhìn không rõ mặt.

< Đứng trên Nhìu Cồ San nhìn xuống biển mây Y Tý.

Ở đây luôn có gió làm trong bầu trời. Và có nhiều nắng sưởi ấm không khí. Thế nên, Du lich nha trang đã trở thành nơi hò hẹn lý tưởng của đôi lứa từ bao giờ.

< Con đường vào điểm hẹn tình yêu.
< Ở đây có một bãi khá rộng và bằng phẳng rất thơ mộng. Theo người dân thì đây là điểm đỗ máy lên thẳng từ thời Pháp.
< Một đôi trai gái người Hà Nhì.
< Chàng trai Mường Hum và cô gái ở thôn Lao Chải đang dạo chơi trên Nhìu Cồ San.
< Có hàng đoàn các bạn trẻ ăn mặc tân thời người Hà Nhì  lên đây chơi khi rảnh việc nhà nông.
< Một không gian lãng mạn cho tình yêu.

Điểm cao lãng mạn này hấp dẫn không riêng người Y Tý, ngay cả những cô cậu từ xã Mường Hum cách 40 km cũng khăn gói vài ngày lên đây để hò hẹn.

< Từ lưng chừng núi Nhìu Cồ San nhìn xuống biển mây.

Đã có trời mù ở trung tâm xã, trời nắng trên Nhìu Cồ San, lại có thêm kiểu trời quang đãng ở khu vực Thèn Pa.Du lich da lat  3 kiểu thời tiết này diễn ra đồng thời, chứ không luân phiên nối tiếp nhau mà có. Vì thế, với người Hà Nhì sống ở đây, Y Tý của họ có 3 trời.